“Tôi về Hội An, nơi mình sinh ra và gắn bó tuổi ấu thơ sinh sống. Ngày ngày làm vườn, vợ chồng cùng ăn những rau củ do mình tự tay trồng, thấy sung sướng lắm”, nữ ca sĩ chia sẻ.
Nhạc sĩ Vũ Đức Sao Biển vừa qua đời vì bệnh ung thư, là nghệ sĩ đồng hương, là người con của quê hương Quảng Nam, chị có thể chia sẻ điều gì?
Tôi không tránh khỏi cảm giác hụt hẫng trước sự ra đi của nhạc sĩ Vũ Đức Sao Biển. Nghe tin anh mất, từ Hội An, tôi có viết đôi lời trên trang cá nhân: “Thu hát cho người, vậy là Thu đã không còn hát cho người nữa. Vậy là, anh đã vĩnh viễn ra đi.
Nhưng quê hương và người yêu nhạc sẽ mãi hát ru anh yên giấc nghìn thu. Bằng nhiều những cảm xúc ẩn chứa đầy những tâm tư, tình cảm, đầy những nhiệt huyết trong từng ca khúc, từng lời thơ, lời văn anh đã để lại cho đời, cho người.
Vĩnh biệt người anh đồng hương, người con của Quảng Nam! “Thu hát cho người” và giờ người sẽ hát ru anh”.
Ca sĩ Ánh Tuyết thời trẻ.
Nhớ về nhạc sĩ Vũ Đức Sao Biển, chị ấn tượng nhất điều gì về con người tác giả của loạt ca khúc đi vào lòng người: “Thu hát cho người”, “Đêm Gành Hào nghe điệu hoài lang”, “Đau xót lý chim quyên”, “Trên đồi xưa”...
Nhạc sĩ Vũ Đức Sao Biển là người con Quảng Nam, tính tình thật thà, thẳng thắn và đầy nhiệt huyết. Khi chạm đúng cái tâm, anh làm hết mình. Anh là người ướt át, đầy tình cảm và cũng hóm hỉnh, tinh nghịch.
Buồn thì buồn như vậy, “Thu hát cho người”: “Ta vẫn chờ em dưới gốc sim già đó/ Để hái dâng người một đóa đẫm tương tư/ Đêm nguyệt cầm, ta gọi em trong gió/ Sáng linh lang, hồn ta khóc bao giờ...”. Nhưng bỏ ra khỏi khung cảnh đó thì bản chất con người Quảng Nam nói chung, tính cách anh Vũ Đức Sao Biển nói riêng là người tinh nghịch, thông minh và hài hước.
Sự thông minh được thể hiện ở những tác phẩm, anh để lại cho đời. Sự thông minh ẩn chứa bên trong, toát ra từ những ca khúc, lời văn, bài thơ...
Những người tinh nghịch chừng nào thì bên trong sống tình cảm chừng đó. Thẳng thắn bên ngoài chừng nào thì bên trong ướt át chừng đó, anh là người như thế. Đôi mắt của anh lúc nào cũng như cười nhưng cũng quá tình cảm...
Vợ chồng Ánh Tuyết vẫn hạnh phúc sau hơn 20 năm gắn bó...
Cùng ông xã người Pháp chuyển về sinh sống tại ngôi nhà ở Hội An, “ở ẩn” hơn năm nay, dường như ca sĩ Ánh Tuyết không còn mặn mà với công việc ca hát?
Tôi xa rời không gian showbiz cả chục năm rồi, đầu óc giờ toàn rau với đất thôi. Tôi về Hội An, nơi mình sinh ra và gắn bó tuổi ấu thơ sinh sống. Ngày ngày làm vườn, vợ chồng cùng ăn những rau củ do mình tự tay trồng, thấy sung sướng lắm.
Tôi trồng đủ loại ớt, cà chua, mồng tơi, rau đay... ở vườn nhà. Biết là đi mua còn rẻ hơn mình trồng rất nhiều. Tự tay trồng rất tốn công sức và thời gian, nhưng tự tay trồng, hưởng thụ thành quả, cảm thấy vui lắm!
Ngoài rau quả, tôi còn trồng hoa sen, để ngắm rồi ướp trà, uống thơm lắm. Rồi hoa loa kèn Đà Lạt, nuôi chó, nấu ăn... cuộc sống thấy bình yên lắm.
Chị còn đi hát nữa hay không?
Nếu có những chương trình được mời, mà mình thích thì tôi vẫn sẽ hát.
Không phải vì mình không còn đam mê hát mà tôi chỉ tạm ngưng một thời gian, để lo cuộc sống cho ổn định đã. Ngày trước mình cứ sống vất vưởng, không có nơi nào ở đàng hoàng.
Lấy chồng xong cũng mua được cái nhà trả góp ở đường Võ Văn Tần. Sau đó, mình lo đi hát kiếm tiền trả nợ. Cứ cắm đầu đi làm kiếm tiền, rồi lo cho anh em, họ hàng, không nghĩ gì cho bản thân. Nghĩ lại, tôi mới thấy có giai đoạn mình làm việc khủng khiếp quá, không biết giữ gìn sức khỏe bản thân.
Bây giờ, tôi mới thực sự có thời gian dành cho cuộc sống của bản thân.
Cuộc sống bình yên của nữ ca sĩ và ông xã người Pháp trong những ngày ở nhà phòng tránh Covid-19. (Ảnh NSCC).
Vậy con trai chị, hiện tại ra sao?
Con trai tôi học xong rồi, đi thực tập rồi. Tôi nói con về Hội An mẹ cho cái villa để kinh doanh vì nó học ngành du lịch. Nhưng con trai tôi nói, mẹ lo cho mẹ đi, con không cần đâu.
Tuổi trẻ bây giờ tự lập lắm, tự lo cho mình nên tôi cũng đâu cấp thiết kiếm tiền nữa. Tôi giờ chỉ lo cuộc sống an hưởng tuổi già.
Nhìn vào cuộc sống của chị và ông xã người Pháp vẫn ấm êm sau hơn 20 năm gắn bó, nhiều ngưỡng mộ lắm!
Ông bà xưa đã nói “bát đũa còn có lúc xô”. Con người ta cũng không ai hoàn hảo cả. Ông xã tôi mang trong mình văn hóa Pháp, còn tôi quá cổ lỗ, thuần Việt. Nhưng mặt khác, tôi lại thấy mình dễ chấp nhận và bỏ qua được những gì cảm thấy không phù hợp với mình. Chính vì biết bỏ qua, biết chấp nhận thì vợ chồng mới gắn bó lâu dài...
Xin cảm ơn chị về những chia sẻ!
Nguyễn Hằng