“Suy tính quá nhiều thì không còn là tình yêu nữa”

Khi yêu, ai cũng mong sẽ tìm được người mình yêu và yêu mình, nhưng vì đường tình lắm ngã rẽ loanh quanh, đôi khi chúng ta lại đi vào con đường mình không định trước.

Nếu không tỉnh táo nhìn lại, phía cuối con đường bằng phẳng ấy có khi là ngõ cụt không chừng. Chuyện anh yêu Vân, nhưng cuối cùng lại ở bên Yến

chính là như vậy.

Trong câu chuyện của anh, tôi thấy có hai vấn đề anh cần nhìn nhận rõ.

Người anh yêu và có cảm tình thật sự là Vân nhưng cô ấy thì hình như không có tình cảm gì với anh. Việc cô ấy chung thủy với người cũ, rồi vì lẽ gì đó mà chia tay, cũng không hề liên quan tới anh. Nếu đến cuối cùng, cô ấy nhận ra cô ấy có tình cảm với anh mà chia tay người ta, và anh cũng còn thiết tha được ở bên cô ấy thì là chuyện khác. Đằng này, anh cũng không biết chắc Vân có tình cảm với anh không, có nhận lời nếu anh ngỏ lời không trong khi biết anh đang là người yêu của bạn thân? Anh chỉ là thấy mình có chút cơ hội nên muốn nắm lấy.

Còn với Yến, rõ ràng anh không yêu cô ấy. Thứ tình cảm anh dành cho Yến, như anh nói chính là “cảm động vì tấm chân tình của nàng, và cũng đương lúc cô đơn, buồn bã vì thất tình” mà đón nhận tình cảm của cô ấy. Thứ tình cảm này tôi hiểu, ấy là lựa chọn một sự thay thế an toàn, là cảm giác bình yên sau những đợi chờ mệt mỏi.

Một mối quan hệ yêu đương không bắt nguồn từ rung động con tim thực sự thì nó chỉ dừng lại như cảm giác của anh thôi: Không dỗi hờn, không cãi vã, không cuồng nhiệt, đê mê, chỉ có sự nhàn nhạt an toàn. Có thể Yến yêu anh thật lòng, còn anh chọn cô ấy như một nhân vật phụ thay thế đầy tiềm năng. Và khi nhân vật chính xuất hiện, anh sẵn sàng đẩy cô ấy ra.

Tôi nghĩ, điều cần nhất lúc này là anh nên nhìn nhận rõ lại lòng mình. Nếu anh không thật sự yêu Yến, thì dù không có Vân, anh cũng nên cân nhắc lại mối quan hệ này.

Cuộc đời rất dài, sống chung với một người không phải chỉ cần sự cảm động hay cảm giác an toàn là đủ. Bây giờ là Vân, nhưng sau này có thể sẽ là một người đàn bà khác kéo anh ra khỏi Yến bất cứ lúc nào. Vì tình cảm anh dành cho Yến chưa đủ sâu, chưa đủ lớn. Một người tốt và chân thành như Yến xứng đáng được yêu. Nếu anh thấy mình không thể đem lại hạnh phúc cho cô ấy, tốt nhất nên dừng lại để cô ấy tìm con đường mới. Đừng tiếc một năm ổn định, đừng tiếc một người hiểu chuyện như tri kỉ. Đừng để sự ích kỉ của mình làm hao mòn thanh xuân một cô gái. Nếu dừng lại với Yến, anh nên tâm sự thật lòng về tình cảm anh dành cho Vân, để lỡ may anh và Vân đến với nhau, cô ấy không bị sốc, không có cảm giác đau đớn vì bị dối lừa.

Nếu anh thực sự yêu Vân và khao khát đến nhường ấy, tôi nghĩ đây là cơ hội của anh. Phụ nữ tốt rất nhiều, nhưng người mình yêu thật lòng thì ít. Đừng để mình cả đời hối tiếc vì một việc không dám làm. Lựa chọn nào cũng có những rủi ro, có thể anh sẽ mất Yến và vẫn không có được Vân, như ông bà ta nói là “mất cả chì lẫn chài”. Nhưng nếu là tôi, tôi sẽ đi theo tiếng gọi của con tim, suy tính quá nhiều thì không còn là tình yêu nữa.

Phản hồi của độc già

Mời bạn tham gia bình luận gỡ rối cho các bài viết trong chuyên mục "Chuyện của tôi" bằng cách nhập "Nội dung bình luận" phía cuối bài và ấn nút "Gửi bình luận". Các bình luận thú vị, phù hợp sẽ được chọn đăng trên chuyên mục Tình yêu - Giới tính. Trân trọng!

Dân Trí

Mới hơn Cũ hơn